Lớn lên trong một gia đình như vậy, đáng lẽ Trương Vô Kỵ rất khó xử, nhưng anh là người như Tạ tốn nhận xét, thoáng đãng hơn người, không câu nệ chuyện thị phi, nên đạt những thành công lớn. Và quả thật cuối cùng Vô Kỵ đã làm nên những kỳ tích trong Võ Lâm
Đứng trước một con người, Trương Vô Kỵ không bao giờ theo định kiến của người đời là Chính phái và Tà phái. Anh nhìn thấy trong con người họ mặt tốt mặt xấu. Bởi vậy, Trương Vô Kỵ đã hết lòng chữa trị cho Thường Ngộ Xuân vốn thuộc Minh Giáo, bị giang hồ vẫn cho là Tà Giáo. Trương Vô Kỵ có mối thâm tình sâu sắc với cha con nhà Dương Tiêu cũng thuộc Minh Giáo, Trương Vô Kỵ không bị sức ép của đồng đạo võ lâm để nói ra chổ ở của cha nuôi mình. Anh cũng lấy hết sức mình ra chịu ba chưởng của Diệt Tuyệt Sư Thái để cứu một đám người Minh Giáo trước sự truy sát của những môn phái tự cho là Chính phái như Nga Mi, Hoa Sơn…, Trương Vô Kỵ dùng hết sức đến tận cùng lực kiệt để cứu những người bạn Minh giáo, vì chính anh không muốn mối thâm thù giữa hai phái chính tà càng sâu sắc thêm. Vô Kỵ cũng nhiều lần cứu đồng đạo Võ lâm để hòa giải sự mâu thuẫn giữa Minh Giáo và Võ lâm tuy rằng đồng đạo võ lâm là những người gây ra cái chết của cha mẹ anh. Cuối cùng Vô Kỵ là giáo chủ Minh Giáo , lãnh đạo Võ lâm chống lại quân Nguyên.
Sự không câu nệ chính phái tà phái của Vô Kỵ có lý. Minh giáo từ lâu tuy mang tiếng là tà giáo nhưng có những con người hiệp nghĩa, khảng khái, như Dương Tiêu tả sứ, Phạm Dao hữu sứ. Tứ Đại Hộ Giáo Pháp Vương (Tạ Tốn, Ân Thiên Chính,..) trước đây làm chuyện ác nhiều, nhưng dưới trướng của Vô Kỵ đều là những người hiệp nghĩa, làm nhiều điều có ích cho Võ lâm. Thường Ngộ Xuân là người bạn thâm tình của Vô Kỵ cũng là người tốt.
