…Trong truyện Trương Vô Kỵ luôn hành xử theo tình người, không vì thành kiến hay định kiến trong quá khứ. Có lẽ anh luôn luôn ghi nhớ lời dạy của cha trước khi chết “gặp người ta, đừng chớ nên khinh thường, và đừng cho mình là người tốt, hoặc giỏi hơn họ”. Chính vì vậy anh mới đạt được đỉnh cao trong sự nghiệp võ công, trở thành nhân vật lẫy lừng giang hồ, người người kính ngưỡng. Cuối cùng anh bỏ tất cả để đi theo tiếng gọi tình yêu với Triệu Mẫn, đó là lựa chọn của anh, bỏ qua những định kiến Triệu Mẫn là người ngoại bang.
Trương Vô Kỵ là thế đấy. Kim Dung đã phác họa nên một Trương Vô Kỵ, là giao thoa của Tà giáo và Chính giáo, đứng ra giảng hòa hai bên, giúp hai bên dẹp bỏ những ân oán để nghĩ về đất nước. Trương Vô Kỵ cũng tiêu biểu cho hòa khí con người.
Không có gì là tốt tuyệt đối cũng như không có gì là xấu tuyệt đối. Đừng nhìn khuyết điểm người ta lù lù trước mắt, mà hãy để ý thấy vẽ đẹp của người ta từ sau gáy, như vậy mới tạo ra sự khoáng đạt trong tinh thần tâm hồn,từ đó hành xử trong cuộc sống có tâm hơn, tạo nên những thành công mới.
